Bạn có bao giờ tin vào những giấc mơ không, rất có thể đó là một điềm báo về tương lai, một mảnh ghép còn sót lại trong quá khứ. Dạo này tôi hay có những giấc mơ kì lạ về những người bạn của mình. Không hiểu sao mỗi khi nhắm mắt là những hình ảnh của họ lập tực bị vỡ vụn rồi chìm vào khoảng không vô định. Tôi không hiểu tại sao và cũng không muốn tìm hiểu vì tôi thừa biết đấy là dấu hiệu của một sự chia tay sắp tới. Sống trên đời thì bạn bè luôn là những nét điểm xuyết để cho cuộc đời của mình đỡ nhàm chán, tuy nhiên họ cũng không phải cố định để ở bên ai suốt, ai mà chẳng có nỗi buồn tâm tư riêng. Bản thân mỗi con người đã tự hình thành cho mình một thế giới, và nó sẽ giao thoa chỉ khi những tâm hồn đã trở nên đồng điệu
"Đường lâu không đi, đường đầy cỏ dại...
Người lâu không gặp thành người dưng..."
Tình cờ hôm qua thiếp đi, tôi mơ về một buổi fes cosplay như thường lệ, nhưng bạn biết đấy những hình bóng người cũ không còn, lạ lẫm thay toàn những con người mới, những gương mặt trẻ đang hớn hở trò chuyện với nhau. Nhưng chưa bao giờ tôi cảm giác mình cô đơn tới vậy, không quen biết một ai, họ chỉ như một cái bóng lượt qua nhẹ nhàng bỏ mặc đằng tôi đằng sau. Ngẫm ra thì cũng đến lúc mình già, nhưng càng thêm tuổi thì tôi lại càng tiếc nuối về những gì đã qua, kỉ niệm càng đẹp thì cách người ta muốn quên nó đi thật không dễ chút nào. Hình ảnh của Black Star, của Dan, của HML, Xích Vũ... hay bất kì bạn bè khác đã mất hết, dường như trong suy nghĩ của tôi vẫn chịu ảnh hưởng quá nhiều bởi sự chia tay sắp tới, lúc nào trong tôi cũng cảm thấy nặng nề và gò bó, đây cũng có thể là lý do mấy hôm nay những giấc mơ của tôi mới trở nên tệ hại như vậy. Lẽ ra chúng ta không nên quen nhau, định mệnh đúng kiểu đùa giỡn vậy, tháng tám là lúc lần đầu tiên tôi gặp họ và có lẽ sau một năm của vòng đời thì đây lại lúc một trong số họ sẽ là người ra đi. Hài hước nhỉ, những giấc mơ đã báo trước cho tôi về môt vài điều sắp xảy ra, nhưng tôi không hề hay biết mức độ của nó lại lớn đến vậy. Lời nguyền gì chứ, sau khi giải xong tôi lại mất đi nhiều thứ hơn những cái mình nhận được. Một người bạn đi không phải là mất hết, sau một thời gian họ sẽ trở về mà, những không hiểu tại sao mình vẫn hẫng nhiều tới vậy. Cũng phải tập dần cho quen thôi, không ai bên mình mãi mãi cả, nước mắt có lẽ ngừng tuôn được rồi. Rồi cô ấy sẽ về, đương nhiên sau 12 tháng
Trở về nhé Sayuri :)
Đăng nhận xét