Pages

Thứ Hai, 14 tháng 1, 2013 vào lúc 22:41 Người đăng: Unknown 0 Comments


Sáng nay check facebook mà lòng buồn vỡi, độ này thị phi nhiều nên lắm lúc người ta hay nghĩ quẩn hay sao. Ừ thì thôi với những người mới bị gạch đá nhiều cũng nhụt chí muốn rút, đằng này ngay cả những người có thể coi là gắn bó lâu năm với cosplay cũng chuẩn bị out. Cái ngày này nó đến sớm thật, và đây luôn là điều tôi cảm thấy sợ hãi nhất. Bất kì ai quen trong giới đều có một ý nghĩa đặc biệt với tôi, chí ít về mặt nào đó. Không quan trọng họ là những người đi trước hay đi sau, mà họ là người bạn tôi có thể đáng tin cậy được, có thể trò chuyện được. Đùng một cái, lẳng lặng từng người tuyên bố sẽ dừng lại khi hết năm nay, ai cũng nghĩ đây sẽ lần cuối nên sẽ rất cố gắng, đây hẳn sẽ là cái kết tuyệt vời cho họ, một phát pháo hoa lóe sáng rực rỡ rồi chìm vào màn đêm. Tôi cũng vui đấy, vui vì bạn tôi được tỏa sáng, vui vì họ đã thực hiện được tâm nguyện sau bao lâu theo đuổi, nhưng sau đó lại cảm thấy hụt hẫng vì họ đã đi mất, rời bỏ thế giới sắc màu này để trở về với cuộc sống. Khó ai biết bao giờ họ sẽ quay lại và có lẽ khi đó họ chỉ còn là những con người bình thường, lại đứng đó ngắm nhìn những thế hệ cosplayer khác đi lên.
Nhiều lúc tôi không muốn mình tiến quá sâu, bởi vì một khi người ta đã chìm sâu vào một cái khác thì việc rút bỏ sẽ luôn là điều khó khăn, kẻ đi và người ở, ai sẽ vui, ai sẽ buồn, liệu họ có quên tôi đi mất. Có thể lắm, khi người ta trẻ người ta còn bay nhảy, nhưng cứ đến mỗi độ xuân sang là tôi biết thời gian của tôi bên họ không còn bao nhiêu nữa. Những người của cách đấy 5-6 về trước khi nói chuyện với tôi đều luôn cố gắng an ủi tôi và cũng chính dành cho bản thân họ nữa "rằng họ sẽ không chia tay cosplay đâu, cũng phải thêm một vài năm nữa, ai biết đâu có khi là gắn bó suốt cuộc đời". Tôi không quá tin vào điều họ nói, vì cho rằng tiệc dù có vui đến mấy cũng phải có lúc tàn, một giấc mộng đẹp đến đâu cũng sẽ có lúc ta phải tỉnh dậy. Không có gì là vĩnh cửu cả, người ta đến và gặp nhau vẫn là do duyên phận còn mấu chốt ở chỗ cái duyên đó tồn tại đến khi nào mà thôi

Hiện tại thì cũng đang vui đó, nhưng cũng phải tính dài hơi ra, xác định sẵn tư tưởng là mình sắp phải chia tay ai, nghĩ cũng nản nếu biết đến ngày phải chia tay, thì có lẽ đừng nên gặp nhau còn hơn, dù vô tình hay cố ý việc rời bỏ cũng khá khủng khiếp. Càng ở lâu tôi lại càng quý mến và không muốn rời xa họ, nhưng cũng đã đến lúc để họ phải về với cuộc sống thực của mình rồi....


Sẽ luôn là một cái kết thúc mở, dòng đời tấp nập rồi chúng ta sẽ gặp lại nhau, tôi tin là sẽ như vậy

0 Responses so far.

Đăng nhận xét

    Followers